Page 356 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 356
giới phía Bắc cũng diễn ra trong thời gian này (từ năm 1977 đến đầu
năm 1979).
Thành phố Hồ Chí Minh, một thành phố lớn, đông dân, một
trung tâm công nghiệp, đứng trước muôn vàn khó khăn. Khó khăn
lớn nhất vẫn là sản xuất và đời sống.
Vấn đề bức xúc nhất trong những vấn đề bức xúc mà anh Sáu
Dân và Thành ủy quan tâm tháo gỡ là làm sao các xí nghiệp, nhà
máy có đủ nguyên liệu, vật tư để sản xuất; làm sao hạn chế tối đa
tình trạng công nhân do thiếu nguyên liệu sản xuất phải nghỉ việc,
hưởng 70% lương; làm sao thành phố có đủ lương thực để cung cấp
cho nhân dân hằng tháng?
Lúc đó anh Sáu Dân được Thường vụ Thành ủy phân công trực
tiếp chỉ đạo hai ngành công nghiệp đang gặp nhiều khó khăn nhất
là dệt và cơ khí.
Thế là, anh Sáu Dân và một số đồng chí Thường vụ Thành ủy
cùng các ban, ngành thành phố đã trực tiếp xuống 15 xí nghiệp
(trung ương và thành phố) để nghiên cứu tại chỗ.
Tôi còn nhớ, lúc đó (khoảng cuối năm 1978 đầu năm 1979), anh
Sáu Dân đi xuống nghiên cứu Xí nghiệp dệt Việt Thắng (ở Thủ Đức),
một nhà máy lớn, có nhiều công nhân, máy móc khá hiện đại.
Vấn đề mà anh Sáu quan tâm nghiên cứu là vai trò của cơ sở (xí
nghiệp) trong giải quyết các khó khăn như thiếu nguyên liệu, vật
tư, công nhân nghỉ việc, hưởng 70% lương, vấn đề kế hoạch và quản
lý sản xuất kinh doanh; đời sống của công nhân. Ngoài ra, anh còn
tìm hiểu, đánh giá quần chúng công nhân và phát triển đảng trong
công nhân.
Anh Sáu làm việc với ban giám đốc nhà máy, đảng ủy, công
đoàn và gặp gỡ, trao đổi với công nhân. Buổi trưa anh ở lại nhà máy,
nhưng không ăn cơm ở đây do vấn đề ăn uống ở nhà máy lúc đó khó
khăn lắm. Đơn vị chúng tôi phân công người hằng ngày mang cơm
cho anh, nhưng anh dặn anh em chúng tôi không được đi xe lớn,
phải đi chiếc xe honda nhỏ, do xe này ăn ít xăng. Có một số tối anh
354