Page 123 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 123

Chọn Sài Gòn làm điểm xuất phát cho cuộc hành trình thay đổi vận mệnh dân
                      tộc, ắt hẳn Nguyễn Tất Thành đã nhìn thấy ở mảnh đất này chứa đựng đầy đủ
                      hình ảnh của một dân tộc nô lệ, một đất nước thuộc địa. Sài Gòn là địa bàn quan

                      trọng cho cuộc kiểm nghiệm lần cuối trước khi quyết định một vấn đề hệ trọng,
                      thực hiện hoàn bão lớn lao của người con ưu tú của dân tộc Việt Nam: Nguyễn
                      Tất Thành-Hồ Chí Minh.

                            2. Sài Gòn - xuất phát điểm, mảnh đất thôi thúc Nguyễn Tất Thành
                      quyết chí thực hiện cuộc hành trình thay đổi vận mệnh của dân tộc Việt
                      Nam

                            Ngày 5/6/1911, Nguyễn Tất Thành rời Tổ quốc, ra nước ngoài tìm đường
                      cứu nước, thay đổi vận mệnh của dân tộc Việt Nam. Quá trình ba mươi năm bôn
                      ba hải ngoại (1911-1941) với điểm khởi đầu là Sài Gòn đã được Người suy tính,
                      chuẩn bị từ trước rất bí mật, kỹ lưỡng, chu đáo; là quyết tâm cao độ cho chặng
                      đường đầy khó khăn, gian khổ của một vĩ nhân.
                            Từ Phan Thiết, Nguyễn Tất Thành đặt chân đến Sài Gòn vào cuối tháng
                      8/1910, với mong muốn thực hiện ý định tìm đến và xem xét vùng đất thực dân

                      Pháp xâm lược, thiết lập thuộc địa, đặt ách cai trị đầu tiên, sớm nhất trên lãnh
                      thổ Việt Nam. Đây là mảnh đất mà thực dân Pháp xây dựng nền chính trị “trực
                      trị” toàn diện và thực thi những chính sách cai trị trực tiếp tàn bạo và hà khắc.
                      Sài Gòn nằm trong tổng thể ba tỉnh miền Đông Nam Kỳ (Biên Hòa, Gia Định,
                      Định Tường). Ngày 5/6/1862 (năm Nhâm Tuất), hai đại thần triều Nguyễn là
                      Phan Thanh Giản và Lâm Duy Hiệp ký bản Hòa ước nhượng địa cho Pháp. Từ
                      năm 1862 đến năm 1911, sau gần nửa thế kỷ là đất thuộc địa, chịu sự vơ vét,
                      bóc lột nặng nề, nhân dân Sài Gòn - Nam Kỳ thống khổ và cùng cực. Xã hội
                      Sài Gòn bị phân hóa cực độ giữa thực dân Pháp thống trị cùng bọn tay sai với
                      các giai cấp, tầng lớp nhân dân bị áp bức, bóc lột. Sự bần cùng hóa xã hội và

                      hình ảnh nghèo khổ, cơ cực, bần hàn không lối thoát của các tầng lớp nhân dân
                      Sài Gòn - Nam Kỳ đã trực tiếp hiện hữu, khắc họa vào tâm trí và tác động sâu
                      sắc đến suy nghĩ, tình cảm, nhận thức của người thanh niên vừa tròn 21 tuổi
                      Nguyễn Tất Thành. Bối cảnh lịch sử Việt Nam và hình ảnh xã hội Sài Gòn thời
                      Pháp thuộc đã hun đúc, nung nấu thêm lòng yêu nước thương dân, tạo thêm
                      động lực và thôi thúc mạnh mẽ ý chí cho Người quyết tâm ra đi, tìm hướng đi
                      mới, con đường mới đúng đắn để giải cứu nhân dân, giải phóng đất nước theo
                      cách riêng của mình.
                            Trước khi ra đi tìm đường cứu nước, Nguyễn Tất Thành dừng bước ở Sài
                      Gòn đến - vùng đất tuy mới có lịch sử hơn 200 năm (1698-1911) nhưng rất giàu
                      tinh thần yêu nước, đấu tranh chống ngoại xâm kiên cường, bất khuất, anh dũng.
                      Từ buổi đầu người Việt đến khẩn hoang, lập ấp, khai phá vùng đất Sài Gòn vào

                      cuối thế kỷ XVI, những lớp lưu dân người Việt phải đương đầu, chống chọi với


                                                               121
   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128