Page 152 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 152

trong một gia đình giàu truyền thống gia phong, yêu nước, thương dân. Thân

                      phụ là Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc, vị quan thanh liêm, chính trực. Thân mẫu là
                      Hoàng Thị Loan, người phụ nữ con nhà gia giáo họ Hoàng nên hội tụ đủ tứ đức
                      công, dung, ngôn, hạnh. Bởi vậy, ngay từ thuở nhỏ, Nguyễn Sinh Cung đã nhận
                      được sự quan tâm, dưỡng dục rất nền nếp từ phụ mẫu.

                            Cụ Nguyễn Sinh Sắc không chỉ là nhà Nho uyên bác mà còn là vị quan
                      Thừa biện Bộ Lễ của triều đình Huế. Cụ có đủ năng lực và uy tín đảm đương vị
                      trí giám khảo, giám sát kỳ thi Hương của triều đình, sau đó, cụ được bổ nhiệm
                      làm Tri huyện Bình Khê, tỉnh Bình Định. Bản thân cụ Sắc là một trí thức yêu

                      nước tiến bộ nên cụ thấu hiểu cảnh khốn khổ, tủi nhục của người dân nô lệ, sự
                      tha  hóa  chốn  quan  trường.  Cụ  sớm  lấy  kinh  nghiệm  thực  tiễn  mà  căn  dặn
                      Nguyễn Sinh Cung rằng: “Quan trường thị nô lệ, trung chi nô lệ, hựu nô lệ”,
                      nghĩa là: quan trường là nô lệ, trong những người nô lệ, lại càng nô lệ hơn. Với
                      lời dạy khắc cốt ghi tâm của thân phụ, lớn lên Nguyễn Sinh Cung từ chối con
                      đường khoa cử, làm quan mà mang theo hoài bão làm cách mạng giải phóng dân

                      tộc, giải phóng nhân dân.
                            Năm  1901,  cụ  Nguyễn  Sinh  Sắc  đậu  Phó  bảng,  sau  đó  cụ  đưa  các  con

                      chuyển về quê nội ở làng Kim Liên sống. Cụ Sắc làm lễ vào làng cho hai con trai
                      với tên mới là Nguyễn Tất Đạt (Sinh Khiêm) và Nguyễn Tất Thành (Sinh Cung).
                            Đối với các con, cụ Sắc chú trọng rèn luyện ý thức yêu lao động, ham học
                      hỏi và đức tính kiên trì, nhẫn nại. Để răn dạy con cái sống theo nếp nhà thanh

                      bạch, gần dân của mình, cụ Sắc viết lên xà nhà câu: “Vật dĩ quan gia, vi ngô
                      phong  dạng”  (nghĩa  là:  đừng  lấy  phong  cách  nhà  quan,  làm  phong  cách  nhà
                      mình). Những lời dạy đó của thân phụ đã thấm sâu vào tư tưởng của Nguyễn Tất
                      Thành từ nhỏ, trở thành nếp sống hằng ngày, đồng hành suốt các nẻo đường hoạt
                      động cứu nước của Người. Sau này, phong cách sống, lối hành xử ấy trở thành

                      tư tưởng, tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh.
                            Bà Hoàng Thị Loan được sinh trong một gia đình nho học, ít nhiều được
                      học  chữ  thánh  hiền,  lớn  lên  ở  một  vùng  quê  giàu  truyền  thống  yêu  nước  và

                      những làn điệu dân ca trữ tình, bà đã sớm có sự phong phú về vốn sống, vốn văn
                      học dân gian. Bà đã giáo dục các con ngay từ thuở nằm trong nôi qua những lời
                      ru bằng làn điệu dân ca ví dặm Nghệ-Tĩnh… Qua đó, đã nhen nhóm tình yêu
                      quê hương đất nước đối với Nguyễn Sinh Cung.

                            Trong cuộc sống gia đình, những lúc thăng trầm, bà đều sống giản dị, tiết
                      kiệm nhưng luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Bà đã nêu một tấm gương sáng
                      về nhân cách đạo đức cho các con học tập. Ở đâu, bà cũng thể hiện đức tính
                      cần  cù,  chịu  thương,  chịu  khó,  tần  tảo  nuôi  chồng,  nuôi  con;  một  lối  sống



                                                               150
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157