Page 515 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 515

chiến thắng trong cuộc chiến tranh Nga-Nhật (1904-1905), vai trò, vị thế và tầm
                      ảnh hưởng của Nhật càng tăng cao. Lần đầu tiên có một dân tộc da vàng chiến
                      thắng dân tộc da trắng, điều đó đã tạo nên ảo tưởng về sự “dựa dẫm” của các

                      quốc gia “đồng chủng, đồng văn” với mong muốn thoát khỏi sự thống trị của các
                      nước phương Tây, trong đó có Việt Nam.
                            Nhưng Phan Bội Châu cùng rất nhiều nhân sĩ đương thời chỉ thấy ở người
                      “anh Cả” Nhật Bản máu đỏ da vàng “đồng chủng, đồng văn”, nhưng lại không
                      nhìn thấy ở họ sự không “đồng bệnh”, vậy nên, khi Pháp đồng ý trao cho Nhật
                      một  số  lợi ích  với  yêu  cầu  trục  xuất  và  dập  tắt phong trào Đông  Du thì  con
                      đường đấu tranh của Phan Bội Châu thất bại. Đánh giá về cách thức cứu nước
                      của Phan Bội Châu, Nguyễn Tất Thành cho rằng, làm vậy chẳng khác nào “đuổi
                      hổ cửa trước, rước beo cửa sau”. Bởi nếu Nhật có đuổi được Pháp thì rồi Nhật
                      lại thay Pháp thống trị nhân dân ta. Trong thực tế lịch sử dân tộc Việt Nam, giai
                      đoạn 1940-1945 đã minh chứng rõ điều đó. Bản thân Nguyễn Tất Thành đã từng
                      từ chối đi theo con đường Đông Du sang Nhật học tập của Phan Bội Châu để

                      chọn hướng đi riêng, khác với các bậc tiền bối, đó là sang phương Tây để tìm
                      đường cứu nước chứ không phải để cầu viện sự giúp đỡ.
                            Trong bối cảnh đất nước lúc bấy giờ, Nguyễn Tất Thành đã sớm có chí
                      hướng khác, “Người thiếu niên ấy đã sớm hiểu biết và rất đau xót trước cảnh
                      thống khổ của đồng bào. Lúc bấy giờ, anh đã có chí đuổi thực dân Pháp, giải
                      phóng đồng bào. Anh đã tham gia công tác bí mật, nhận công việc liên lạc. Anh
                      khâm  phục  các  cụ  Phan  Đình  Phùng,  Hoàng  Hoa  Thám,  Phan  Chu  Trinh  và
                                                                                                           1
                      Phan Bội Châu, nhưng không hoàn toàn tán thành cách làm của một người nào” .
                            Không  phải  tìm  về  với  các  giá  trị  phong  kiến  cũ  theo  phong  trào  Cần
                      Vương; cũng không phải lựa chọn cách thức Duy Tân theo hai cụ Phan sang

                      Nhật, sang Trung, đọc sách Tân Thư, Tân Văn để canh tân đất nước, rõ ràng, sức
                      hút lớn nhất với Nguyễn Tất Thành khi đó là hình ảnh của nước Pháp với các giá
                      trị nhân văn về “Tự do, Bình đẳng, Bác ái”, điều đó đã thôi thúc những khát
                      vọng cháy bỏng của Người về nền văn minh Pháp. Người muốn làm quen, khám
                      phá và xem sự thật ẩn giấu đằng sau những mỹ từ đó là gì. Và hơn hết, Người
                      muốn đến đó để trả lời câu hỏi mà thế hệ cha anh của Người vẫn đang đau đáu:
                      “Nhân dân Việt Nam trong đó có ông cụ thân sinh ra tôi, lúc này thường tự hỏi
                      nhau ai sẽ là người giúp mình thoát khỏi ách thống trị của Pháp. Người này nghĩ
                      là Anh, có người lại cho là Mỹ. Tôi thấy phải đi ra nước ngoài xem cho rõ. Sau
                                                                                       2
                      khi xem xét họ làm ăn ra sao, tôi sẽ trở về giúp đồng bào tôi” .
                            Để chuẩn bị cho cuộc trường chinh đó, hành trang Nguyễn Tất Thành mang


                      __________
                            1. Trần Dân Tiên, Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch, Nxb. Thanh niên, Hà
                      Nội, 2012, tr. 13-14.
                            2. Hồ Chí Minh - Biên niên tiểu sử, Nxb. Chính trị quốc gia Sự thật, Hà Nội, 2016, t. 1, tr. 30.


                                                               513
   510   511   512   513   514   515   516   517   518   519   520