Page 56 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 56

thật của những từ “Tự do, Bình đẳng, Bác ái”: “… anh say mê tìm hiểu một cách
                      toàn diện cuộc cách mạng tư sản Pháp, Anh bỏ công tìm cho ra những tác phẩm
                      của  các  nhà  văn,  nhà  triết  học  Pháp  thế  kỷ  Ánh  sáng  Voltaire  (Vônte),

                      Montesquieu  (Môngtexkiơ),  Rousseau  (Rútxô).  Đọc  những  tác  phẩm  đó,  anh
                      thấy toát lên tinh thần phê phán chế độ chuyên chế, lòng thiết tha tự do, khao
                                                          1
                      khát đời sống bình đẳng, bác ái” . Bên cạnh đó, Người cũng “chú ý theo dõi
                      những lời nói và việc làm của người Pháp ở trường và cả những người Pháp
                      đang làm việc trong cái mà bọn chúng gọi là chính phủ “bảo hộ”. Càng học, cậu
                                                                                            2
                      Cung càng hoài nghi về những từ đẹp đẽ do người Pháp nêu ra” . Vậy rõ ràng,
                      thời gian học ở trường Quốc học đã giúp Hồ Chí Minh có điều kiện hiểu rõ bản
                      chất của bọn thực dân với cái gọi là “khai hóa thuộc địa”. Những điều thầy dạy
                      ở trường khác xa với tình cảnh của người dân mà Người phải chứng kiến hàng
                      ngày. Một bên là khẩu hiệu “Tự do  - Bình đẳng - Bác ái” và một bên là thực tế
                      tàn ác của bọn thực dân Pháp. Sau này, khi trở thành người cộng sản Nguyễn Ái
                      Quốc, Người đã viết lại rằng: “Nhiều phụ nữ bản xứ khốn khổ, phải mang nặng
                                                                                            3
                      gông xiềng đi quét đường chỉ vì một tội là không nộp nổi thuế” ; “không phải
                      chỉ có những cuộc khám nhà thường xuyên mà còn có những cuộc khám xét
                                                                                            4
                      thân thể người bản xứ ở bất kỳ chỗ nào, bất kỳ là nam hay nữ” ; “Nhưng thế
                      cũng chưa thấm vào đâu so với các tỉnh, nhất là các tỉnh Trung Kỳ, ở đây viên
                                                                         5
                      công sứ kết án và bỏ tù hàng loạt, già có, trẻ có” .
                            Một điều đáng chú ý, trước khi xuất dương sang Pháp, Hồ Chí Minh có
                      theo học một thời gian ngắn tại Trường Kỹ nghệ thực hành Sài Gòn. Nhà sử học
                      Pháp, Charles Fourniau trong tác phẩm Hồ Chí Minh, notre camarade đã nhận
                      xét về sự kiện này như sau: “Việc chuyển từ một thầy giáo thành một học sinh
                      trường kỹ nghệ là một điều kỳ lạ ở một nước vốn khinh rẻ công nghệ và nghề

                      thợ… cho nên anh thanh niên cách mạng này đến với trường kỹ nghệ không
                      phải để tập sự một nghề nghiệp mà để tiếp xúc với phương Tây, với kỹ nghệ
                      phương Tây, với những con người tiến hành kỹ nghệ đó, nghĩa là với giai cấp
                                   6
                      công nhân” . Sài Gòn lúc ấy còn là thương cảng lớn nhất Việt Nam nền công
                      nghiệp khá nhộn nhịp. Riêng việc đi Pháp thì đây là nơi người bản xứ có thể
                      xuất dương dễ dàng và tuần nào cũng có tàu đi. Trên các hè phố, nhiều áp phích
                      vẽ  hình  những  con  tàu  tới  các  thành  phố,  bến  cảng  hấp  dẫn  như:  Xinhgapo,
                      Côlômbô, Marseille, Bordeaux, Le Havre… Cũng tại đây, Hồ Chí Minh còn tiếp

                      __________
                            1. Tiểu ban nghiên cứu Lịch sử Đảng - Tỉnh ủy Nghệ An, Hồ Chí Minh thời niên thiếu, Nxb.
                      Nghệ An, 1996, tr. 92-93.
                            2. Trần Văn Giàu, Trần Bạch Đằng, Vàng trong lửa, Sđd, tr. 54.
                            3. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t. 2, tr. 120.
                            4. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t. 1, tr. 407.
                            5. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t. 1, tr. 406.
                            6. Charles Fourniau, Hồ Chí Minh, notre camarade, Nxb. Sociales, Paris, 1970, tr. 272.


                                                                54
   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61