Page 680 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 680

Thử so sánh về phương cách hành động của Nguyễn Tất Thành với những
                      trí thức đương thời có thể thấy, nếu nhà cách mạng Phan Châu Trinh sang nước
                      Pháp nhờ cậy vào Hội nhân quyền của Pháp, nhà chí sĩ Phan Bội Châu sang

                      Nhật Bản mưu cầu vào lòng “hằng tâm hằng sản” của nhiều người trợ giúp, rồi
                      đến cả những thế hệ trí thức sau này như Phan Văn Trường, Nguyễn Thế Truyền,
                      Nguyễn An Ninh tìm thấy nhiều chủ nghĩa, nhiều con đường cứu cánh để hành
                      động,  thì  Nguyễn  Tất  Thành-Nguyễn  Ái  Quốc  lại  ra  đi  tìm  đường  cứu  nước
                      bằng chính sức lao động của mình và quyết tâm đi nhiều nơi để có sự tìm hiểu
                      một cách thấu đáo. Từ một người trí thức yêu nước, Nguyễn Ái Quốc đã “hóa
                      thân” vào đời sống của giới cần lao để trải nghiệm, không học ở trường lớp, mà
                      tự học, học từ bạn, học từ quần chúng cần lao.
                            Hành trình hóa thân của Nguyễn Ái Quốc là để đi đến “những đất tự do,
                      những trời nô lệ”, hành trình đó không thi vị, bởi cuộc sống của giới cần lao là
                      đầy rẫy những lầm than, khổ cực. Nguyễn Tất Thành từ một thầy giáo trở thành
                      một người lao động chân tay, làm “cu li” trong xã hội đầy rẫy áp bức, bất công.

                      Từ một trí thức, Nguyễn Tất Thành trở thành một anh Văn Ba - thủy thủ tàu
                      buôn rồi tiếp tục làm nhiều nghề, khi cào tuyết, khi bồi bàn, khi rửa chén,…
                      trong suốt hành trình nơi đất khách kéo dài 10 năm (1911-1920). Khi làm phụ
                      bếp trên tàu ở Pháp: “mỗi ngày anh ta phải làm từ bốn giờ sáng, quét dọn sạch sẽ
                      nhà bếp lớn trên tàu, tối đốt lửa trong các lò. Sau đó đi khuân than, rồi xuống
                      hầm lấy rau, thịt cá, nước đá,... Công việc khá nặng nhọc vì dưới bếp rất nóng và
                      trong hầm rất rét. Nhất là khi vừa phải vác một bao nặng vừa leo lên những bậc
                      thang trong khi tàu tròng trành. Xong công việc ấy, phải dọn cho bọn chủ bếp
                      Pháp ăn. Sau đấy, nhặt rau, rửa chảo nồi và đun lò lại. Công việc kéo dài suốt
                             1
                      ngày” . Khi thì cào tuyết, đốt lò rồi phụ bếp cho khách sạn ở Anh: “Hôm thứ
                      nhất, tôi nhận việc cào tuyết trong một trường học. Một công việc rất mệt nhọc.
                      Mình mẩy tôi đẫm mồ hôi mà tay chân thì rét cóng. Và cuốc được đống tuyết
                      cũng rất khó khăn vì tuyết trơn. Sau tám giờ làm công việc này, tôi mệt lử và đói
                      bụng. Tôi đành phải bỏ việc… Hai ngày sau tôi tìm được một việc khác. Lần
                      này thì phải đốt lò. Từ năm giờ sáng, một người nữa với tôi chui xuống hầm để
                      nhóm lửa. Suốt ngày chúng tôi đổ than thay than trong lò. Ở đây thật đáng sợ.
                      Luôn luôn ở trong cảnh tranh tối tranh sáng. Tôi không biết người ta làm cái gì ở
                                                                2
                      tầng trên, vì không bao giờ tôi lên đấy” .
                            Hành trình hòa mình vào giai cấp cần lao đã giúp Nguyễn Tất Thành gặt
                      hái được những gì? Hành trình đó đã giúp Người hiểu rõ, chỉ có giai cấp công
                      nhân và nhân dân lao động là những người bị áp bức, bóc lột nặng nề nhất và họ


                      __________
                            1. Trần Dân Tiên, Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch, Nxb. Trẻ, Tp. Hồ Chí
                      Minh, 2011, tr. 16-17.
                            2. Trần Dân Tiên, Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch, Sđd, tr. 29-30.


                                                               678
   675   676   677   678   679   680   681   682   683   684   685