Page 81 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 81
chuẩn bị cho cuộc hành trình vào Sài Gòn, trước khi lên tàu ra nước ngoài tìm
đường cứu nước.
Tháng 2/1911, khi điều kiện thuận lợi, Trương Gia Mô đã giúp đỡ đưa
Nguyễn Tất Thành vào Sài Gòn. Anh lưu trú tại các chi nhánh của công ty Liên
Thành như: nhà số 3, đường Tổng đốc Phương (nay là số 5, đường Châu Văn
Liêm); nhà số 128 Khánh Hội,... Anh cũng đi vào xóm thợ, làm quen bạn bè học
nghề ở Trường Kỹ nghệ Thực hành, Trường Đào tạo thợ máy Á Đông ở Sài
Gòn... Và ngày 5/6/1911, từ bến cảng Sài Gòn, trên con tàu Amiral Latouche
Tréville của Pháp, trong vai người phụ bếp mang tên Văn Ba, người thanh niên
yêu nước Nguyễn Tất Thành đã tạm biệt Tổ quốc, mang theo hoài bão lớn lao:
Ra đi tìm dường cứu nước, cứu dân; Tìm hiểu văn minh thế giới để trở về giúp
ích cho đồng bào mình.
Từ mái Trường Dục Thanh, Nguyễn Tất Thành đã có thời gian tìm hiểu kỹ
hơn về tình hình phía Nam, đồng thời chuẩn bị thêm vốn kiến thức, kinh nghiệm
sống để góp vào hành trang ra đi tìm đường cứu nước. Khoảng thời gian dừng
chân dạy học tại trường Dục Thanh tuy ngắn nhưng đã góp phần khẳng định thời
thanh niên yêu nước và quyết tâm ra đi tìm đường cứu nước của Người.
Thông qua tham luận này, chúng tôi mong muốn làm rõ hơn về sự kiện
thầy giáo Nguyễn Tất Thành dừng chân dạy học tại Trường Dục Thanh, Phan
Thiết vào năm 1910 trước khi vào Sài Gòn, chuẩn bị cho hành trình ra nước
ngoài tìm đường cứu nước. Bằng tâm huyết, tình cảm của mình, thầy giáo
Nguyễn Tất Thành đã để lại tấm gương về người thầy mẫu mực với những
phương pháp giảng dạy tiến bộ, tình cảm yêu thương, gần gũi học trò; hình ảnh
người thầy giáo Nguyễn Tất Thành mãi in sâu trong tâm trí mỗi người dân Bình
Thuận hôm nay và mai sau./.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Bảo tàng Hồ Chí Minh - Chi nhánh Bình Thuận, Hồ sơ Khoa học Di tích
Lịch sử - Văn hóa Trường Dục Thanh, 10/2017.
2. Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Bình Thuận, Thầy giáo Nguyễn Tất
Thành với mái trường Dục Thanh, Nxb. Thanh Niên, Hà Nội, 2011.
3. Sở Văn hóa và Thông tin tỉnh Bình Thuận, Địa chí Bình Thuận, tài liệu
lưu hành nội bộ, 2006.
79