Page 159 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 159

ứng  xử  trong  thời  đại  mới.  Bởi  vậy,  trong  giai                             người  đầu  tiên  đưa  ra  vấn  đề  đó  ra  trong  "bản
                  đoạn giao thời ấy, nhiều chuyện đau lòng đã xảy                                     Tuyên  ngôn  nhân  quyền"  lần  thứ  nhất  của  Việt
                  ra do không giải quyết được mối quan hệ giữa bổn                                    Nam - bản "Bình Ngô Đại cáo", khẳng định chủ
                  phận  và  tự  do  cá  nhân.  Nhiều  cuộc  chia  ly  đầy                             quyền và văn hóa của dân tộc, trong đó bao gồm
                  nước mắt của con trẻ đã xảy ra vì người ta trọng                                    văn  hóa  ứng  xử.  Hồ  Chí  Minh  là  người  tiếp thu
                  tự do cá nhân hơn bổn phận hoặc quá câu nệ theo                                     một  cách  xuất  sắc  văn  hóa  ứng  xử  ấy,  đưa  vào
                  cách  ứng  xử  xưa kia. Đó  là  bi kịch khi  người  ta                              trong những hình thức cũ một nội dung mới, thích
                  thẳng tay gạt bỏ quá khứ, không kế thừa, chắt lọc                                   hợp với hiện đại. Vẫn là "trung, lễ, hiếu" nhưng ở
                  những cái tinh tuý của cha ông.                                                     đây trung là "trung" với nước, "hiếu" ở đây không
                     Thực tế cho thấy, ứng xử ngày nay không còn                                      chỉ "hiếu" với cha mẹ mà còn "hiếu" với dân. Cả
                  câu nệ như xưa song vẫn cần phải giữ được mực                                       Nguyễn Trãi và Hồ Chí Minh đều nhận thấy sự
                  thước,  tiêu  chuẩn,  cốt  lõi  của  ứng  xử  truyền                                ứng  xử  của  người  cầm  quyền  phải  dựa  vào  dân.
                  thống. Cốt lõi của nghệ thuật ứng xử này là giá trị                                 "chở thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân", do đó
                  văn hóa được bảo lưu từ đời này sang đời khác. Đó                                   "phải  làm  sao  cho  trong  thôn  cùng  xóm  vắng
                  là trong phương châm ứng xử, người Việt đã đạt                                      không  còn  tiếng  hờn  giận,  oán  sầu"  (Nguyễn
                  tới cái cao cả, biết sống và hy sinh vì người khác.                                 Trãi). Chủ tịch Hồ Chí Minh đã thổi một luồng
                  Tất nhiên, kế thừa có tiếp thu, chọn lọc, phê phán                                  gió dân chủ vào phương thức ứng xử ấy, chuyển
                  để văn hóa truyền thống với một tâm thức vững                                       đổi nó cho phù hợp với cuộc sống hiện đại. Người
                  bền sẽ như mạch ngầm, giúp con người có sự ứng                                      đã thực hành nó một cách xuất sắc, làm gương
                  xử thích hợp trong thời hiện đại.                                                   bằng  hành  động  mà  không  thuyết  giảng,  cách
                     Nói về cách xử thế, Nguyễn Trãi, Chủ tịch Hồ                                     ứng xử của Người vừa mang dáng dấp nét ứng
                  Chí  Minh  -  Hai  nhà  văn  hóa  lớn,  tiêu  biểu  cho                             xử  truyền  thống  vừa  thể  hiện  văn  hóa  ứng  xử
                  tinh hoa của văn hóa ứng xử người Việt, dù sống ở                                   hiện đại của một con người bản lĩnh, từng trải,
                  hai thời đại lịch sử hoàn toàn khác nhau, đều đã                                    "Dĩ bất biến, ứng vạn biến" (lấy cách kiên định,
                  gặp nhau ở một điểm, đó là lấy nhân nghĩa làm                                       vững  vàng  để  ứng  phó  với  mọi  sự  biến).  Điều
                  gốc để "xử với người" và dùng nó làm chuẩn mực,                                     này  thể  hiện  rất  rõ  khi  Người  quyết  định  hòa
                  làm  thước  đo  để  "tự  xử  với  mình".  Vấn  đề  nhân                             hoãn  với  quân  Tưởng,  nhượng  bộ  Nguyễn  Hải
                  nghĩa với cơ sở xuất phát là phúc và đức là vấn đề                                  Thần và Nguyễn Tường Tam, chấp nhận những
                  đặc  trưng  của  văn  hóa  dân  tộc.  Nguyễn  Trãi  là                              điều kiện của "Tạm ước 1946", kéo dài thời gian


                                                                 157                                  158
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164