Page 94 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 94

nhằm khuyên bảo, dạy dỗ con người ta hãy lấy sự   Công cha như núi Thái Sơn
 nhẫn nhịn làm phương châm xử thế để mọi việc   Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
 được giải quyết ổn thỏa, không gây xáo trộn.    Khi con còn nhỏ, cha mẹ là chỗ dựa nên mất
 Trong  quan  niệm  của  người  Việt  về  đạo  đức,   cha mẹ là một tổn thất lớn lao:
 hiếu là vấn đề đầu tiên được chú ý đến trong ứng   Còn cha gót đỏ như son
 xử gia đình và quan niệm này cũng được xã hội    Mai kia cha chết gót con thâm sì.
 phong kiến thừa nhận bởi một người con có hiếu    Con  cái  phải kính cẩn,  vâng  lời cha  mẹ,  sớm
 với  cha  mẹ  sẽ  biết  trung  với  triều  đình,  với  đất   hôm phải thăm hỏi, không làm trái ý, phiền lòng
 nước.  Hơn  nữa,  gia  đình  giáo  dục  được  những   cha mẹ. Còn cha, còn mẹ được phụng dưỡng là vui
 người con có hiếu thì gia đình sẽ ổn định, quốc gia   sướng, là niềm vinh hạnh. "Nhất nhất đại dưỡng
 sẽ bền vững.    bất dĩ tam công hoán" (tức là còn kịp nuôi cha mẹ
 Chữ hiếu theo quan niệm của người Việt có hai   ngày  nào  thì  dẫu  đổi  lấy  chức  tam  công  cũng
 mặt. Người  Việt theo Nho  học  có  quan  niệm  rất   chẳng màng). Theo quan niệm của người Việt, cha
 nghiêm  khắc  về  chữ  hiếu  mà  bất  cứ  người  nào   mẹ  mất  sớm  là  điều  đại  bất  hạnh,  là  sự  xót  xa,
 cũng  thấm  nhuần.  Mặt  khác  quan  niệm  "phúc   đau  đớn.  Vì  vậy,  người  Việt  khi  gặp  nhau,  lời
 đức" mà cộng đồng đã truyền cho các thành viên   thăm hỏi đầu tiên bao giờ cũng nói đến cha mẹ.
 từ  bao  đời  nay  khiến  họ  có  một  niềm  tin  hơi  có   Người con biết ứng xử không chỉ sớm tối thăm
 phần thần bí: "gieo cái gì sẽ gặt cái ấy". Bản thân   hỏi, nâng giấc, mà còn phải có nhiều mối quan tâm
 không có hiếu với cha mẹ thì sẽ phải chịu nghiệp   khác, thí dụ: Còn cha mẹ già, con không được phép
 chướng,  sẽ  bị  con  cái  sau  này  đối  xử  tệ  bạc  như   đi chơi xa lâu ngày. Làm con có hiếu còn có nghĩa
 mình đã đối xử với cha mẹ khi xưa. Đạo làm con   là không bao giờ làm điều xấu để mang tiếng cho
 là không bao giờ được sao nhãng đối với cha mẹ,   ông  cha.  Ngày  xưa,  những  người  đang  làm  quan
 kể  từ  khi  còn  trẻ  cho  đến  lúc  về  già.  Lúc  nhỏ,   mà có tang cha mẹ thì đều về nghỉ cho đến mãn
 "hiếu" tức là biết vâng lời cha mẹ:   tang. Nếu người đó được cử đi chấm trường thi thì
 Cá không ăn muối cá ươn   phải  cáo  xin  hồi  tỵ.  Phép  nước  ngày  xưa  cũng
 Con cưỡng cha mẹ trăm đường con hư.   không bao giờ bắt ép, đòi hỏi bất kỳ ai phải ở lại
 Người  Việt có những  câu  ca dao  rất hay nói   phục vụ khi người đó đang phải chịu tang.
 về  công  lao  của  cha  mẹ  mà  trẻ  em  từ  nhỏ  đã    Người Việt quy định rất rõ cách thức ăn mặc
 thuộc lòng:     khi  người  con  đang  chịu  tang.  Khi  cha  mẹ  mất,


    91           92
   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99