Page 95 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 95

con  phải  mặc  áo  xô  gai,  không  mặc  đẹp,  không                               là không có con. Khi ấy, đàn ông có quyền bỏ vợ
                  trang  sức,  không  đến  chỗ  vui  mừng,  hội  hè,  ăn                              hoặc người vợ phải chấp nhận lấy vợ lẽ cho chồng.
                  uống và không đi phúng điếu (cư tang bất điếu) vì                                   Không có con nghĩa là không có người để báo hiếu
                  người  Việt  quan  niệm  chia  sẻ  nỗi  đau  buồn  của                              cha mẹ, ông bà; và không có con chứng tỏ gia đình
                  người  thì  sẽ  quên  nỗi  đau  buồn  của  mình.  Gặp                               đó không có đức; không có đức nên chẳng có phúc
                  người  có  tang,  phải  tránh  sang  bên  đường  để  tỏ                             mà sinh được người nối dõi. Thêm nữa, đời sống
                  lòng kính cẩn trước nỗi đau của người ấy. Người                                     kinh tế khi xưa khiến người ta càng thấy phải có
                  Việt  còn  quy  định  rõ  khi  cha  mẹ  đang  sống  mà                              con  để  nương  tựa  khi  về  già.  Người  Việt  có  câu
                  con  đã  vội  sang  "thế  giới  bên  kia"  thì  khi  liệm,                          "Trẻ cậy cha, già cậy con".  Làm con phải có bổn
                  phải cho vào quan tài một vòng khăn trắng hoặc                                      phận và lấy làm sung sướng khi còn cha mẹ già để
                  quấn khăn này lên đầu tử thi bởi lẽ họ cho rằng,                                    phụng dưỡng. Cha mẹ càng thêm tuổi thọ thì càng
                  con  mất  trước  cha  mẹ  là  nghịch  cảnh,  chưa  kịp                              thêm mừng. Khi cha mẹ 55 hay 60 tuổi là dịp vui
                  báo hiếu đã trốn nợ đời nên phải quấn khăn tang                                     mừng  cho  cả  gia  đình.  Cha  mẹ  sống  đến  70,  80
                  để báo hiếu sẵn cho cha mẹ đang sống trên trần                                      tuổi, con cháu thường làm lễ mừng thọ, nhà nào
                  thế. Nếu là đàn bà mà tứ thân phụ mẫu còn cả thì                                    giàu còn mổ lợn, dê, bò làm lễ tế thọ, mời họ hàng,
                  khi liệm, người ta phải quấn trên đầu tử thi hai                                    bà con, bạn bè, láng giềng đến dự tiệc vui. Khi ấy,
                  vòng khăn trắng.                                                                    cha  mẹ  thường  ngồi  trên  cao,  mặc  quần  điều  áo
                     Thời xưa, luật pháp còn cấm vợ có thai trong khi                                 tía để con cháu vào dâng rượu, đọc lời chúc thọ.
                  tang chế, đến đời Lê Thánh Tông, lệ ấy mới được bãi                                 Khách  đến  dự  lễ  mừng  thọ  thường  đem  theo  đồ
                  bỏ.  Khi  nhà  có  tang  cha  mẹ,  không  được  làm  lễ                             mừng  như:  là  trà,  pháo,  cau,  rượu,  những  bức
                  cưới  gả  hay  bất  cứ  một  lễ  gì  có  tính  chất  vui                            thêu bằng vóc đại hồng điểm kim tuyến để ca ngợi
                  mừng. Nếu quen ngồi chiếu cạp điều thì phải bỏ                                      tuổi  thọ.  Mừng  cha  mẹ  như  vậy  được  coi  là  một
                  đi thay bằng chiếu cạp xanh. Trước bữa ăn, phải                                     hình thức báo hiếu.
                  dâng lên bàn thờ một bát cơm úp, một vài món ăn                                       Ngoài ra, người Việt còn có thói quen con cháu
                  bình  thường  nhà  ăn  thứ  gì  thì  cúng  thứ  ấy;  và                             đã ra ở riêng hoặc ở xa phải lo biếu tết cha mẹ ít
                  thường cúng như vậy để thoả nguyện tâm linh. Sự                                     nhiều tuỳ theo hoàn cảnh, mùa nào thức ấy, từ tết
                  tử như sự sinh, sự vong như sự tồn là ý nghĩa ấy.                                   Đoan Ngọ, tết Trung Thu đến tết Nguyên Đán.
                     Ngày xưa, không con cũng là một tội bất hiếu.                                      Các triều vua xưa thường nêu cao thuần phong
                  Bởi vậy một trong bảy tội (thất xuất) của đàn bà                                    mỹ tục nhằm nhắc nhở đạo hiếu. Năm Cảnh Trị


                                                                  93                                  94
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100