Page 81 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 81

Kinh, như Hồng Trị, Bình  Dương) cũng không  đáp  ứng yêu cầu
                           giải nghĩa được hết nội dung bài giảng. Không ít trường hợp “thầy
                           giáo vùng cao” phải mang hết tài họa sĩ của mình ra để diễn đạt
                           bằng hình vẽ, giúp cho học viên hiểu được bài giảng dễ dàng hơn.
                           Từ thực tế tiếp xúc với đồng bào Mán trắng, Mán tiền, anh Văn tự
                           đặt cho mình một yêu cầu là nhanh chóng học tiếng địa phương -

                           học tiếng nói của bà con để mang ánh sáng của cách mạng đến với
                           bà con.
                              Kết quả thật không ngờ. Suốt thời gian làm công tác vận động
                           chính trị quần chúng và tham gia các buổi sinh hoạt với các đoàn
                           thể nông dân, thanh niên, phụ nữ, vốn tiếng Tày, tiếng Mán không
                           những giúp Võ Nguyên Giáp trong những buổi lên lớp chính trị mà
                           còn tạo điều kiện cho ông dịch và chuyển thành văn vần những tài

                           liệu phổ thông của Mặt trận Việt Minh, góp phần vào công tác giáo
                           dục chính trị cho đồng bào các dân tộc. Việc chuyển thể Việt Minh
                           ngũ tự kinh thành văn vần tiếng địa phương đã làm cho tài liệu đó
                           trở thành bài hát mang tính quần chúng, rất phổ cập của các hội
                           viên phụ nữ và nhi đồng trong nhiều thôn bản.

                              Suốt thời gian dài thực sự hoà mình vào phong trào, không
                           những Võ Nguyên Giáp đã góp phần quan trọng mở rộng và củng
                           cố chỗ đứng chân của cách mạng trên nhiều địa bàn, từ vùng thấp
                           đến vùng cao của các châu Hoà An và Nguyên Bình, mà điều quan
                           trọng nữa là ông đã rút ra những kết luận rất cơ bản, chứng minh
                           luận điểm của Nguyễn Ái Quốc về vai trò quần chúng trong cách
                           mạng nói chung, trong xây dựng căn cứ địa nói riêng. Hơn 20 năm

                           sau, ông viết: “Qua những lớp huấn luyện tại Hoà An và Nguyên
                           Bình, càng thấy rõ, trong khi vận  động quần chúng làm cách
                           mạng, nếu nói lên được nguyện vọng nóng bỏng của quần chúng,
                           những  điều liên hệ mật thiết  đến  đời sống của quần chúng, thì
                           quần chúng rất dễ tiếp thu, công tác vận động sẽ có một sự hấp

                           dẫn đặc biệt, sẽ thúc đẩy mạnh mẽ quần chúng tiến lên con đường


                                                                                            79
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86