Page 378 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 378
cực kỳ quan trọng trong bước chuyển tất yếu nhưng cũng rất trắc
trở, khó khăn, phức tạp.
Nói riêng về vai trò nhân tố mới của Thành phố Hồ Chí Minh,
thể hiện tầm cỡ đường lối chiến lược của nhà lãnh đạo Võ Văn Kiệt,
chúng tôi thấy nổi lên hai thành quả lớn: Một là, đã thực tế khai mở
công cuộc đổi mới rất cơ bản, toàn diện và thật sự là của dân; Thứ
hai, trên thực tế đã tạo ra cục diện đổi mới không thể đảo ngược của
quá trình chuyển sang nền kinh tế thị trường và mở cửa hội nhập.
Trên đây đã nói về cuộc đấu tranh để đất nước có thể vượt qua bước
lùi vào các năm 1983 và đầu 1984, mà một nguyên nhân chính là
nhờ đã có thành công của nhân tố mới. Có một mẩu chuyện về quy
trách nhiệm “tạo cục diện” ở Thành phố Hồ Chí Minh vào năm 1983.
Khi có Nghị quyết Trung ương đặt nhiệm vụ tái cải tạo, ở thành phố
đã có nhận định: Sự bung ra của các thành phần kinh tế ngoài nhà
nước và của thị trường tự do đã diễn ra từ trước Đại hội V, trong
nhiệm kỳ của Bí thư Thành ủy Võ Văn Kiệt. Đó là sự quy trách
nhiệm “sai lầm”. Nhưng đến năm 1985 với Nghị quyết Trung ương 8
khóa V, việc tạo “cục diện” như vậy lại có thể được quy công.
Đến đây lại có thể nói: Võ Văn Kiệt là nhà lãnh đạo có khả năng
tạo cục diện mới, không thể bị đảo ngược. Tính chất không thể bị
đảo ngược có gốc từ chỗ: đó là cục diện thuận dòng tiến hóa lịch sử,
thuận lòng quốc dân, có tính bất khả kháng từ nền tảng nhân dân.
Tôi đã gắn bó với nghề nghiên cứu, giảng dạy và tư vấn trong
lĩnh vực kinh tế từ năm 1961 với lòng yêu nghề tha thiết, trong đó
thời kỳ được làm việc say mê và chủ động nhất là từ lúc khởi đầu
cuộc đổi mới (1979) đến nay.
Trong quan hệ với anh, từ khi anh còn làm việc ở Thành phố
Hồ Chí Minh, tôi là người ngưỡng mộ anh, tự coi là học trò say mê học
tập thực tế sáng tạo của những nhân tố mới, đồng thời là người tổng
kết, cổ vũ các nhân tố mới. Thời gian được làm việc trực tiếp với anh
bắt đầu từ cuối năm 1993, khi với cương vị Thủ tướng Chính phủ,
376