Page 425 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 425

Phong cách ông Sáu Dân trong công việc là vậy. Còn trong cuộc

            sống đời thường, những người cùng sống hoặc từng tiếp  xúc đều
            nhận ra ở ông một cách ứng xử rất riêng. Cái gì cần cho bản thân,
            hợp với bản thân là ông chọn. Không cần nhìn ngang ngửa để điều
            chỉnh cho “vừa mắt” ai đó. Ông thường nói với những người thân

            thỉnh thoảng quây quần bên ông: “Con người ta sanh ra đâu có ai
            tròn trịa hoàn toàn. Bản tánh khác nhau, sở thích khác nhau, nhu
            cầu khác nhau cũng làm cho sự không tròn trịa của mỗi người có
            khác. Đừng sợ sự không tròn trịa. Chỉ nên sợ mấy thứ này: dốt mà
            không chịu học, làm chuyện gì cũng lớt phớt, thiếu ngay thẳng,

            trộm cắp, cửa quyền, thờ ơ với việc chung”. Ông chọn xe đạp và
            tennis để giải trí và rèn luyện sức khỏe. Việc ông sớm chọn tennis
            từ đầu những năm 1980 cũng đã từng làm cho người này người
            khác nói ra nói vào. Ông nghe nhưng chẳng mảy may “điều chỉnh”
            vì thấy sở thích của mình không vi phạm cái gì, cũng chẳng làm

            tổn hại ai.
                Ông Sáu thích đọc sách. Sở thích và cũng là nhu cầu ấy của
            ông  không  có  nhiều  người  biết.  Người  ta  nghĩ  đơn  giản,  ông  học
            vấn không cao, trách nhiệm công việc lớn, sao có thời gian, sao có
            nhu cầu về sách? Những người đồng liêu với ông có cách suy nghĩ

            ấy không biết, với ông sách vừa là sở thích, vừa là công cụ bồi bổ tri
            thức. Thuở tráng niên, thời gian dành tất cả cho cuộc chiến đấu, ông
            đâu có điều kiện đọc sách theo sở thích. Sau giải phóng năm 1975,
            là Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố và sau đó là Bí thư Thành

            ủy, công việc ngập lút đầu nhưng ông vẫn tìm được thời gian cho
            sách. Nghe giới thiệu có cuốn sách nào đang được người đọc chú ý,
            ông bảo người thân cận kiếm liền cho ông. Có cuốn ông “gặm” (cách
            ông nói) cả tháng mới xong. Có cuốn ông đọc liền một mạch, rồi đọc
            đi đọc lại. Chuyện thường ngày ở huyện của Oveskin, Thao thức của

            Alechxan Kron, Đôi bờ... là những cuốn ông đã đọc như thế. Gặp
            lúc có chút giờ rảnh, ngồi với những người bạn vong niên, ông hồn

                                                                             423
   420   421   422   423   424   425   426   427   428   429   430