Page 117 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 117

Ngày 18/10/1946, Cao ủy D’Argenlieu đánh điện xin gặp Chủ tịch Hồ Chí
                      Minh. Người nhận lời nên cho phép tàu ghé qua vùng vịnh Cam Ranh. Hai bên
                      đã trao đổi về việc thi hành bản Tạm ước và chuẩn bị cho cuộc đàm phán vào

                      tháng 1/1947 tới. Bác sĩ Trần Hữu Tước kể lại: Trong khi ăn tiệc trên chiến hạm
                      Suffren ở vịnh Cam Ranh, Bác ngồi giữa, một bên là viên Đô đốc Hải quân Thái
                      Bình  Dương,  một  bên  là  viên  Thống  soái  Lục  quân  Pháp  ở  Viễn  Đông.
                      D’Argenlieu vừa cười vừa nói với giọng lưỡi giễu cợt: “Chủ tịch đang bị đóng
                      khung giữa lục quân và hải quân đó”; y cố tình nói chậm, kiểu nhát gừng và
                      nhấn mạnh từng tiếng “đang bị” “đóng khung” rồi chúng nhìn nhau khoái chí.
                      Bác thản nhiên mỉm cười và ứng đối ngay: “Nhưng mà, Đô đốc biết đó, chính
                      bức họa mới đem lại giá trị cho chiếc khung…”. Với tài ứng đối của Bác, cả bọn
                      tướng Pháp cáo già bị một vố bất ngờ, lịm đi và từ đó bọn chúng không dám giở
                                             1
                      trò chơi chữ với Bác . 16 giờ ngày 20/10/1946, tàu Dumont D’Urville đã vào
                      cửa sông Cấm (Hải Phòng) trong sự đón tiếp đầy vui mừng và cảm động của
                      quần chúng nhân dân. Trước khi rời chiến hạm, Người chân thành cảm ơn Hạm

                      trưởng và đoàn thủy thủ đã tận tình giúp đỡ Người trong cuộc hành trình dài
                      ngày trên biển, mở tiệc chiêu đãi đoàn và mời họ lên thăm Hà Nội. Theo sự giới
                      thiệu của Người, đoàn thủy thủ đi đến đâu cũng được nhân dân quý mến, tạo
                      điều kiện… Sự cảm hóa của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã làm cho Hạm trưởng
                      Oneill thức tỉnh, ông tỏ thái độ phản đối âm mưu và hành động chuẩn bị chiến
                      tranh của thực dân Pháp hiếu chiến và sau này chính Oneill đã từ chối chức vụ
                      chỉ huy trưởng Hải quân Pháp ở khu vực Hải Phòng để trở về Pháp.
                            Miền Bắc được giải phóng, Chủ tịch Hồ Chí Minh ít có dịp đi xa ra nước
                      ngoài. Nhưng với tầm nhìn của một lãnh tụ dày dạn kinh nghiệm và một người
                      am hiểu tinh tường về vai trò và vị trí của cảng, biển, với một bờ biển dài suốt

                      3.260 km như Việt Nam, Người rất quan tâm đến sự phát triển của cảng biển và
                      của ngành hàng hải nói chung, đặc biệt đối với cảng Hải Phòng là cửa ngõ lớn
                      nhất của miền Bắc.
                            Chỉ một ngày sau khi tiếp quản Cảng Hải Phòng (14/5/1955), Chủ tịch
                      Hồ Chí Minh đã gửi thư cho đồng bào Hải Phòng. Điều đầu tiên, Người căn
                      dặn công nhân và đồng bào Hải Phòng phải cố gắng nhanh chóng khôi phục
                      lại đời sống bình thường. Anh em công nhân phải bảo vệ hải cảng, kho tàng
                      và nâng cao năng suất lao động. Ngày 02/6/1955, Người về thăm Hải Phòng
                      chỉ rõ những khó khăn và hướng đi lên của một thành phố cảng. Từ đó Hải
                      Phòng đã thực sự trở thành chiếc nôi cho sự ra đời và phát triển của ngành
                      vận tải biển ở Việt Nam. Bác đặc biệt lưu ý đến việc đào tạo đội ngũ cán bộ,
                      nhân viên phục vụ công tác vận tải biển như thuyền trưởng, hoa tiêu, thợ máy,


                      __________
                            1. Trần Xuân Nhơn, Bác Hồ trong lòng đội ngũ công nhân và thủy thủ hàng hải Việt Nam, Nxb.
                      Hải Phòng, 1992, tr. 63.


                                                               115
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122