Page 135 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 135

sục vào vũng bùn nhão nơi cửa sông. Không có gì                                      động cơ máy bay, rất gần. Kế đó là đạn súng máy
                 đáng sợ hơn trong những lúc thế này, tàu mắc                                         vãi xuống. Người thanh niên  ngước lên nhìn:
                 cạn. Sao chuyến đi lại lắm rủi ro đến vậy! Nguyễn                                    “Thằng tuần biển ở Sóc Trăng xuống đó. Chắc nó
                 Hữu Phước hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. Anh lập                                       đã nhìn thấy tàu mấy anh”... Hôm  đó chúng tôi
                 tức cho máy lùi hết tốc độ. Nhưng con tàu vẫn ỳ                                      liên lạc được với bến. Nhưng lại thêm một rủi ro
                 tại chỗ. Trời sáng dần, tàu trơ ra nơi cửa sông. Và                                  nữa: sau khi đã dỡ xong hàng, phát hiện ra chân
                 nước đang ròng mạnh. Thuyền trưởng Phước hội ý                                       vịt của tàu hỏng, giống như ô tô xẹp lốp, máy dẫu
                 với chính trị viên Huyễn. Hai người  đã tính  đến                                    tốt cũng đành nằm bẹp một chỗ.
                 khả năng xấu nhất: hủy tàu. Chẳng lẽ con tàu đã
                 vượt qua bao chặng đường vào được đến đây, cuối                                          Chuyện của anh Khưu Ngọc Bẩy
                 cùng đành chấp nhận giải pháp bi đát chẳng một                                           Là người nhiều năm công tác tại  Đoàn 962,
                 ai muốn? Tôi lên buồng lái, và trong lúc thuyền                                      đơn vị “Bến”, tôi có nhiều kỷ niệm với những con
                 trưởng, chính trị viên  đang bàn bạc, giật mạnh                                      tàu không số, đặc biệt là tàu 69.
                 tay chuông, lặp lại tín hiệu cho lùi hết máy một                                         69 là số hiệu thật, song, mỗi lần ra khơi làm
                 lần nữa. Và thật bất ngờ, ngỡ như đã vô phương                                       nhiệm vụ, cũng như những con tàu khác, để giữ bí
                 thì tàu  rùng mạnh, luồng nước do chân vịt xúc                                       mật, nó không mang tên, mang số. Từ  đầu năm
                 lên, cuồn cuộn đổ về phía mũi. Tàu nhích dần. “Ra                                    1963, tàu 69 đã nhiều lần cập bến Cà Mau, và lần
                 rồi!”- Các thủy thủ vui mừng reo to. Tôi cũng hết                                    nào cũng vậy, mặc dù hành trình gian khổ, hiểm
                 sức ngỡ ngàng... Người thanh niên từ bờ ra, nói                                      nguy, con “kình ngư” này  chưa một lần lỗi hẹn.
                 gấp: “Nước rút rồi, lẹ lên, lẹ lên!”. Theo sự chỉ dẫn                                Sáng 15 tháng 4 năm 1966, chúng tôi nhận được
                 của anh, tàu “quẹo trái”, rồi “quẹo phải”,  đi vào                                   tin từ Bộ Tư lệnh Hải quân và Đoàn 125 cho hay:
                 lạch. Cây hai bên bị cản lướt ngã rạp xuống... Tàu                                   tàu 69 vừa rời bến Bính  Động (Hải Phòng),
                 vào sâu dần. Người thanh niên nói “May mấy cha                                       khoảng một tuần, chừng từ 21, 22 tháng 4 tàu sẽ
                 gặp  được tụi này, không thì  tiêu rồi. Tàu to mà                                    cập một trong hai “cảng”,  đó là cửa Bồ  Đề, hoặc
                 liều dữ.  Ở ngoải vô hả?”. Tôi nói tránh: “Người                                     cửa Vàm Lũng (xã Tân An, huyện Ngọc Hiển).
                 lương thiện mà!”. Anh ta tủm tỉm cười, ra  điều                                      Chúng tôi thật vui, sốt sắng chuẩn bị công tác
                 thông cảm. Rồi cho hay, nơi chúng tôi mắc cạn là                                     đón.  Đêm  22 tháng 4, cả  đơn vị không ai  chợp
                 cửa Hang  Hố, nằm phía bắc cửa Bồ  Đề. So với                                        mắt. Chúng tôi có mặt tại vị trí và... dõi ra biển
                 sông Bồ Đề, sông Hố rất cạn và hẹp. Chợt có tiếng                                    chờ. Một giờ... 2 giờ... rồi 3 giờ sáng, vẫn chưa thấy


                                                                 133                                  134
   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140