Page 166 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 166

nước  phải  cố  mà  vùng  vẫy  để  ngoi  lên  hoặc  khi   Nhận thức rõ lợi ích của việc giáo dục tính tự
 mọi  người  im  lặng,  tự  nhiên  mình  cũng  không   giác, xã hội phong kiến xưa đã làm được một điều,
 dám làm ồn ào.   tạo ra những hình mẫu lý tưởng, biết cách ứng xử
 Ngoài ra, trong vấn đề ứng xử tự phát còn có cả   trong một xã hội với rất nhiều ràng buộc, lễ nghi.
 hoạt  động  tâm  linh.  Đó  là  tự  mình  cảm  thấy  có   Cách giáo dục này một thời đã có những đóng góp
 trời, có thần thánh hoặc tự nhận ra đâu đó một sự   nhất định trong sự phát triển văn hóa, đặc biệt là
 huyền bí. Đó là lẽ bình thường đối với tất cả mọi
                 văn hóa ứng xử.
 người và loại linh cảm tôn giáo này dần dần sẽ có   Môi trường giáo dục trước hết đối với con người
 tác động sâu sắc tới con người, giúp con người biết
                 là gia đình, đơn vị đầu tiên đưa con người vào tổ
 tự ứng xử.
                 chức  và  cho  con  người  được  thấy  bổn  phận  của
 Tuy nhiên, nếu chỉ tự phát thì con người không
                 mình. Người Việt Nam rất quan tâm đến vấn đề
 thể trưởng thành và phát triển bởi trước hết, tự
                 này  nên  văn  hóa  gia  đình  được  đặc  biệt  chú  ý.
 phát là vấn đề của bản năng chứ không phải vấn
                 Vấn đề gia huấn (dạy bảo trong nhà) được các nhà
 đề của ý thức mà đã là bản năng thì dễ có sự thay
                 nho đặc biệt quan tâm. Không kể đến những sách
 đổi, dễ mang tính tuỳ hứng, buồn vui thất thường.
                 phổ  thông  thường  thức  như:  Bùi  gia  huấn  hoài
 Hơn nữa, nếu con người chỉ dừng lại ở ứng xử tự
                 (của Bùi Dương Lịch), Khải đồng thuyết ước (của
 phát  sẽ  đưa  đến  việc  hỗn  loạn  do  không  điều
                 Phạm  Vọng),  Sở  học  chi  nam  (của  Nguyễn  Huy
 chỉnh  được  giữa  các  cá  nhân.  Những  tự  phát  cá
                 Oánh), Sách học vấn tân (của Đặng Huy Trứ), các
 nhân này gặp nhau sẽ đụng độ, phát sinh nhiều
 mâu thuẫn. Đó là những lý do mà xã hội không để   sách luân lý cũng xuất hiện rất nhiều. Nội dung
 cho sự tự phát này kéo dài. Xét về mặt cá nhân,   là những lời răn phù hợp với lễ giáo phong kiến.
 con  người  không  thể  kéo  dài  tình  trạng  tự  phát   Nó thiết thực, cụ thể lại được truyền thụ bằng văn
 mà phải tự điều chỉnh thêm. Xã hội sẽ giúp con   vần  nên  dễ  cảm,  dễ  nhớ,  được  nhân  dân  ưa
 người điều chỉnh sự tự phát này, thế là tiến lên   chuộng. Thuở xưa, khi trẻ bắt đầu tới trường thì
 mức  tự  giác.  Khi  con  người  "bản  năng"  tiến  lên   cuốn  sách  "vỡ  lòng",  Tam  tự  kinh  cũng  là  một
 con  người  "có  ý  thức",  biết  thế  nào  là  đúng,  là   cuốn  sách  giáo  huấn  về  luân  lý  bởi  người  xưa
 thích  hợp,  tự  con  người  sẽ  đề  ra  cho  mình  cách   quan niệm phải "uốn cây từ thuở còn non; dạy con
 thức để theo cái đúng ấy và vấn đề tu dưỡng bản   từ thuở con còn thơ ngây". Đây là một cách hiểu
 thân nảy sinh.   rất  tích  cực  về  sự  hình  thành  và  tạo  ra  tính  tự


    163          164
   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171