Page 41 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 41

nó còn có tính thực tiễn và quan niệm ứng xử theo                                   Cao Dao là quan đại thần nắm giữ hình pháp của
                  niềm tin về phúc và đức chi phối.                                                   vua Thuấn. Nếu cha của vua Thuấn phạm tội thì
                     Trong  gia  đình,  trật  tự  trên  dưới  được  chú  ý                            Cao Dao có quyền bắt và vua vẫn để cho Cao Dao
                  trước  hết  là  mối  quan  hệ  giữa  cha  và  con.  Hiểu                            bắt. Sau đó, ông lén cõng cha trốn đi đến một nơi
                  theo  đạo  lý Khổng  Mạnh,  người  con  biết  ứng  xử                               xa,  vui  mà  quên  thiên  hạ  đi,  xem  việc  "vứt  bỏ
                  theo  trật  tự  trên  dưới  là  người  biết  thương  yêu                            thiên hạ như vứt bỏ chiếc dép rách vậy".
                  cha  mẹ,  biết  thưa  gửi,  quạt  nồng  ấm  lạnh,  sớm                                Quan niệm này của Nho giáo khi vào Việt Nam
                  chiều hỏi thăm, biết lập thành gia thất để có con                                   đã bị khúc xạ đi, nhiều khi chỉ tồn tại dưới cái vỏ
                  nối  dõi  tông  đường,  tránh  được  tội  "Vô  hậu".  Có                            hình  thức.  Không  đạo  lý  nào  nói  đến  chữ  hiếu
                  hiếu là phải biết nuôi nấng cha mẹ với lòng kính                                    nhiều hơn Khổng giáo Trung Hoa. Và dù cho chữ
                  trọng. "Ngày nay, nói người có hiếu là người biết                                   hiếu có được nhắc đến bởi Khổng Tử, Tăng Tử và
                  nuôi nấng. Đến như con chó, con ngựa cũng đều                                       vô số học giả thì chung quy chỉ là bổn phận của
                  có nuôi nấng cả. Không có lòng tôn kính thì có gì                                   người con đối với cha mẹ. Nhưng ở Việt Nam đã
                  phân  biệt"  (Luận  ngữ).  Sách  Trung  Dung  của                                   ra đời chữ đại hiếu - đại hiếu là hiếu với nước. Và
                  Khổng  Cấp  viết:  "Phụng  sự  người  đã  chết  như                                 để thực hiện đại hiếu, người ta nhiều khi phải hy
                  phụng sự người đang còn, thế là chí hiếu" và con                                    sinh tiểu hiếu: Trần Hưng Đạo không nghe lời cha
                  người  ở  đời  càng  giữ  gìn  thân  mình  lành  mạnh                               đòi cướp ngai vàng, Nguyễn Trãi không theo cha
                  bao nhiêu để phụng sự cha mẹ lúc sinh thời cũng                                     sang Trung Quốc, hàng trăm chiến sĩ xuất dương,
                  như sau khi đã qua đời thì càng báo hiếu được tốt                                   hàng chục vạn thanh niên lên đường cứu nước để
                                                                                                                         1
                             1
                  bấy nhiêu" . Việc phụng sự lớn nhất của người con                                   làm tròn chữ hiếu" .
                  là phụng sự cha mẹ. Phụng sự ở đây còn có nghĩa                                        Quan  hệ  cha  con  theo  đạo  lý  Khổng  Mạnh
                  là tạo ra cho mình một thanh danh rạng rỡ để làm                                    thường chỉ một chiều tức là đạo lý ấy nhấn mạnh
                  vinh hiển cho cha mẹ. Không làm điều gì để cha                                      người có nghĩa vụ "sự", phận làm con phải thế nào
                  mẹ bị chê cười, đấy là người con có hiếu.                                           cho hợp lẽ trong khi không nói đến nghĩa vụ làm
                     Khổng  Mạnh  đề  cao  chữ  hiếu,  nhiều  khi  coi                                cha. Quan niệm ứng xử của người Việt lại không
                  trọng  tình  nhà  hơn  phép  nước.  Khổng  Mạnh  đã                                 hoàn toàn vậy.
                  dẫn ra câu chuyện vua Thuấn để làm gương. Xưa,
                                                                                                      ___________
                  ___________                                                                           1. Xem: Phan Ngọc "Văn hoá Việt Nam và cách tiếp
                     1. Xem Nho giáo xưa và nay, Sđd.                                                 cận mới", Nxb. Văn hóa Thông tin, Hà Nội, 1994.


                                                                  39                                  40
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46