Page 150 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 150

kiêu, nghèo không phải là cái cớ để người ta buồn.   vua chân chính đều cho rằng: ngôi vua là chỗ ngồi
 Xưa,  hạng  mõ  làng  được  mọi  người  liệt  vào  loại   nặng nhọc, chứ không phải là nơi để ăn chơi sa
 cục súc. Người ta có câu "Tham như mõ" bởi họ coi   đọa. Vua phải có  đức độ để  cảm hóa  được  lòng
 mõ là hạng cặn bã trong xã hội. Với hạng người   người. Các ông quan thừa mệnh vua cũng phải
 này,  biên  giới  phân  cách  đẳng  cấp  hết  sức  khắt   sáng suốt, nghiêm minh nhưng biết khoan hoà
 khe. Ở làng không ai ngồi chung mâm với mõ. Mõ   với dân. Ngay cả sự phong vương ở xã hội ta xưa
 là kẻ để cho cả làng sai bảo. Xong công xong việc   chủ yếu vì tước hiệu là chính. Sau khi vào sinh
 người ta cho ăn và cho thêm một phần dư để đưa   ra tử đánh thắng quân Nguyên, Trần Hưng Đạo
 về cho vợ con. Ngày mùa, mõ thường gánh một nồi   được phong vương tại Vạn Kiếp. Đó là một nơi xa
 nước  ra  đồng  để  mời  nước  mọi  người.  Mỗi  người   xôi khuất nẻo với mấy chục mẫu ruộng và một số
 uống một chén nước thì lại lấy mấy lượm lúa đưa   dân  vẫn  là  thần  dân  của  nhà  vua.  Ngoại  trừ
 cho mõ - gọi là đổi đồng. Thậm chí ngày lễ tết, khi   trường hợp đặc biệt là sự nổi loạn, phân chia đất
 mõ đến vái bàn thờ tổ tiên nhà nào, người nhà ấy   đai của 12 sứ quân, lịch sử Việt Nam không có sự
 cũng phải tỏ lòng cảm ơn bằng cách đứng bên bàn   cát cứ lập thành những nước chư hầu riêng như
 thờ đáp lễ lại. Hạng người được coi là thấp kém   chế độ phong kiến bên Trung Quốc và từng miền
 nhất trong xã hội xưa vẫn có thể vươn lên bằng   cũng  không  có  quân  đội  riêng,  phù  hiệu  riêng
 cách  bỏ  làng  đi  biệt,  thay  đổi  họ  tên,  chịu  khó   như các nước phong kiến phương Tây. Việt Nam
 buôn bán làm ăn để con cháu sau này thoát khỏi   cũng  có  vua,  có  quan  nhưng  chế  độ  phong  kiến
 kiếp mõ.        Việt  Nam  lại có  những  nét  đặc trưng  riêng.  Xã
 Tóm lại, ở xã hội Việt Nam xưa, không có giai   hội ấy thiên về đạo đức và nổi bật lên là vai trò
 cấp với nghĩa là sự đối kháng quyết liệt  về cơ sở   quan trọng của đẳng  cấp sĩ  phu.  Sĩ  phu là tiêu
 kinh tế mà chỉ có đẳng cấp. Tuy có đẳng cấp nhưng   biểu cho xã hội không chỉ ở kiến thức mà còn ở
 dựa trên căn bản của quan niệm phúc đức, xã hội   việc phát huy luân lý đạo đức của xã hội và điều
 vẫn để sẵn một lối cho những người tìm cách vươn   hoà  được  những  nhu  cầu  đạo  lý  với  tình  người.
 lên qua con đường thi cử và ra làm quan.   Cách tổ chức xã hội như thế đã giúp ta bắc phạt
 Xưa,  vua  là  biểu  tượng  cho  sự  giữ  đạo  của   Tống, nam bình Chiêm và ba lần đánh đuổi quân
 nước.  Vua  nào  lên  ngôi  mà  phong  đăng  hoà  cốc,   Nguyên ra khỏi bờ cõi.
 dân chúng làm ăn vui vẻ, no ấm yên vui thì đó là   Xã hội Việt Nam mang những đặc trưng riêng
 dấu hiệu chứng tỏ ông vua ấy có đức. Những ông   do vị trí địa lý và hoàn cảnh lịch sử tạo ra: theo


    147          148
   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155